Trong kinh Pháp cú kể câu chuyện có năm vị Tỳ-kheo, trên đường về thăm Đức Phật thì ghé qua một bản làng để khất thực, sau đó vì đã muộn nên các thầy xin được nghỉ lại ở trong một hang núi bên cạnh bản.
Nửa đêm hôm đó, một trận động đất xảy ra khiến một tảng đá lớn ở trên núi lăn xuống và bịt kín cửa hang, nơi các thầy đang nghỉ. Người dân trong làng biết chuyện, liền dùng mọi phương tiện đẩy hòn đá đi mà không được. Ở trong hang, năm thầy cũng không có cách nào để ra được nên đành chấp nhận chịu chết.Đến ngày thứ bảy,
một cơn địa chấn xảy ra khiến hòn đá tự lăn đi, rời khỏi hang. Lúc này, cả năm
thầy lò dò đi ra, mặt mũi ai nấy đều xanh mét. Dân làng nghe tin rất mừng, họ
liền đón các thầy về chăm sóc. Sau khi hồi phục sức khỏe, các thầy lại lên đường
về thăm Đức Phật.
Khi gặp Đức Phật,
năm thầy đã kể lại hành trình của mình, sau đó lại thỉnh bạch Đức Thế Tôn nói về
nhân quả của việc hòn đá chặn hang khiến năm thầy suýt mất mạng.
Đức Phật dạy:
Trong tiền kiếp, năm thầy là năm chú bé chăn trâu. Hôm đó, sau khi thả trâu ra
ngoài đồng, năm chú bé đi chơi, nhìn thấy một con rắn mối chạy qua nên cùng rủ
nhau bắt con rắn mối. Khi con rắn mối chui vào cái hang nhỏ, vì không bắt được
con rắn nên các chú bé đã lấy hòn đá bịt cửa hang lại.
Đúng một tuần sau,
lúc đi chăn trâu qua chỗ này, các chú mới nhớ ra tuần trước mình đã nhốt con rắn
mối trong hang này. Năm chú bé liền đẩy hòn đá, thả con rắn đi. Khi ra khỏi
hang, con rắn run rẩy, gầy tong teo nên các chú bé liền thương xót, không giết
nữa mà thả nó đi.
Đức Phật dạy năm vị
Tỳ-kheo: Do năm thầy cùng nhau tạo ác nghiệp trong tiền kiếp, nhốt con rắn vào
trong hang nên kiếp này các thầy cũng bị nhốt trong hang để cùng chịu quả báo
này. Nếu con rắn ấy chết thì kiếp này, năm thầy cũng phải chịu chết trong
hang.
Câu chuyện này cho
chúng ta một bài học nhân quả: Nếu cùng tạo tác một ác nghiệp nào đó thì đến
khi trả quả, chúng ta cũng sẽ trả quả. Về thời gian, cũng diễn ra tương tự như
vậy./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét